Chúng mình chia tay nhau vào một ngày Chủ Nhật với những nụ cười và những cái ôm thật chặt.
Nè, mới hôm qua thôi, mà mấy bạn có nhớ bữa học cuối cùng có gì không nè?
Mở đầu, Thầy Cường đã cho chúng mình ôn lại bài học những bài học đầu tiên về việc nhìn nhận. Cứ thế, mấy đứa mình là tụ tụm lại 4 đứa, viết cho nhau những điều mà mình ấn tượng về những đứa bạn, tụi mình viết cho nhau những điều mà bạn mình đã thay đổi, theo chiều hướng tốt đẹp hơn, điều mình thích về bạn đó. Tất tần tật, tụi mình viết vào một mảnh giấy, thật trang trọng, từ “mình” gửi cho bạn “…”.
Rồi bất giác Thầy hỏi: “Tụi mình còn cần phải nhìn nhận hay biết ơn ai nữa?” Cả đám tụi mình cứ lơ ngơ, thế là thầy mở một đoạn video, đó là một bài hát về mẹ. Ừ đúng rồi, cả đám ngớ ra, chúng mình còn phải cảm ơn cha mẹ mình nữa. Chúng mình đã được thầy phát cho hai tờ giấy, rồi mình đặt bút viết, viết hết lòng, viết những điều mình thấy biết ơn về cha, về mẹ và hơn hết, chúng mình viết với một sự chân thành nhất. Đó là một trong những nguyên tắc vàng mà chúng mình đã được học.
Nhanh thật đó, phần mình lo lắng nhất và cũng háo hức nhất cũng đã đến: BÀI TỐT NGHIỆP. Từng đứa bọn mình lên trình bày, cảm động nhất là bài của Hân vì bạn rất chân thành và bộc bạch hết suy nghĩ của mình. Ấn tượng với sự lưu loát của Uyên, của Khánh, của Mi. Bảo Ngọc, Kim Anh thì đúng là có sự bứt phá mà. Mong chờ nhất đến bài của Minh, vì Minh là người cuối cùng mà. Ôi nhiều thật đấy, còn Hùng, còn Yên, còn Thiên, Khôi, Trâm Anh, Hà Vân và Thứ Lang nữa. Nhớ ngày đầu, chúng mình còn thật e dè, không biết nói gì, còn cảm thấy sợ trước máy quay nữa, giờ đây đã tự tin nói trước đám đông, tự tin tươi cười và thể hiện lên những sự tích cực của bản thân.
Cuối giờ, thầy cho tụi mình một bài học về quả chanh. Thầy bảo, nếu thầy cho chúng mình một quả chanh, tụi mình hãy biết cách sử dụng nó, và biến trái chanh chua ấy thành một ly nước chanh thật ngon. Đó là cách mà thầy dạy tụi mình về sự tích cực trong cuộc sống.
Kết thúc buổi học, tuị mình, mỗi đứa một chiếc phong thư, bao nhiêu tâm tình của bạn, của thầy, tụi mình giữ lại để sau này lớn khôn, hay những lúc buồn sẽ lấy ra đọc. Tụi mình sẽ đọc để thấy tụi mình đã thay đổi rất nhiều, đọc để thấy tụi mình là những đứa trẻ đặc biệt ra sao, đọc để có niềm tin và dũng cảm đột phát, bước ra vùng an toàn của bản thân.
Vậy đó, 8 buổi học của tụi mình kết thúc trong niềm vui với những bài học thật đáng nhớ, Mong sớm gặp các bạn trong lớp Tự Lập nha, các bạn Gennext Đột Phá mà mình yêu quý.
Bình Luận